Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát

Theo Kinh Bi Hoa, về kiếp quá khứ, thuở đời Phật Bảo Tạng, khi đức A Di Đà còn làm Luân Vương, thì Bồ tát làm vị Thái tử thứ nhất của Ngài, hiệu là Bất Thuấn. Lúc Thái tử đối trước đức Bảo Tạng phát đại nguyện rồi, Phật liền ban cho danh hiệu là Quán Thế Âm.
Hiện tại, Bồ tát ở cõi Cực lạc phụ giúp Phật A Di Đà mà hoằng hóa và tiếp dẫn chúng sanh. Về sau, Bồ tát kế vị đức A Di Đà mà thành Phật, hiệu là Biến Xuất Nhất Thế Công Đức Sơn Vương Như Lai; thế giới Cực Lạc đổi tên lại là Nhất Thế Trân Bảo Sở Thành Tựu. Về phần nhân hạnh quả đức cùng sự ứng hóa của Bồ tát, trong kinh Pháp Hoa, Lăng Nghiêm, và Đại Bi có nói đến. (Trích từ Hương Quê Cực Lạc)

Quán Âm Vị Cổ Phật
Chánh Pháp Minh Như Lai
Hạnh Nguyện Sâu Rộng Lớn
Cứu Độ Khắp Mọi Loài
Nghe Tiếng Kêu Liền Đến
Lợi Ích Chúng Hằng Sa
Nếu ai Thường Xưng Niệm
Cảm Ứng Bất Tư Nghì.

Bồ tát Quán Thế Âm, còn được gọi là Bồ tát Quán Tự Tại, vốn là một vị Cổ Phật, danh hiệu Chánh Pháp Minh Như Lai, đã tu đắc thần thông quảng đại từ vô hồi vô tận các kiếp trước.
Ngài vì nguyện từ bi hóa thân thành Bồ Tát để đưa người về bến giác, cứu khổ tầm thanh, làm cho một đời người biết đến chánh pháp được an vui. Ngài là vị Bồ Tát luôn quan sát, lắng nghe tiếng kêu cứu khổ của chúng sinh trong nhân gian để đến cứu. Với lòng từ bi, vị tha Ngài cứu tất cả chúng sanh, không phân biệt ai cả, giống như người mẹ luôn bảo vệ con của mình. Và tinh thần từ bi, cứu khổ, cứu nạn ấy luôn được coi là hạnh nguyện đặc trưng của Bồ tát Quán Thế Âm.